Nguyên Đỗ

Tuyết Lạnh Tình Say

Trời tuyết quanh đây vắng lặng ghê
Nàng thơ đi vắng cũng chưa về
Ngồi nhìn tuyết đổ hồn nhung nhớ
Tưởng tượng nàng thơ đến trước hè
Tuyết đóng nhiều trên những nhánh thông
Chảy dài như thác, tựa giòng sông
Lạ chưa riêng biệt cây trong góc
Tuyết phủ trên cành đôi cánh cong
Có phải nàng thơ đã đến đây
Bị làn bão tuyết trú trong cây
Đôi cánh thi ca còn vướng lại
Đạp tuyết ta ra cứu giúp ngay
Nàng thơ run rẩy lạnh run người
Ôm chặt nàng thơ ta thổi hơi
Đôi cánh thơ tình như cóng lạnh
Nàng ơi mau chóng tỉnh đi thôi
Chớp mắt nàng thơ chợt tỉnh ngay
Làm sao ta lại ở trong tay
Chàng ơi duyên phận thương chàng quá
Tuyết lạnh hồn thơ ấm, đắm say

Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tuyết Lạnh Tình Say"